Cụ ông hơn 90 tuổi lặn lội đến tòa soạn báo xin học bổng cho cháu học cao đẳng

Đây là câu chuyện cảm động của cụ Nguyễn Tấn Lợi, sinh năm 1930, người đã tìm đến tòa soạn Báo Thanh Niên xin học bổng cho cháu là Nguyễn Thế Luân, sinh năm 2001, mới trúng tuyển vào Cao đẳng Dược Sài Gòn.

Kể về hoàn cảnh gia đình, cụ ông Nguyễn Tấn Lợi cho biết: Nhà cụ ở trong một con hẻm đường Trần Bình Trọng, P.4, Q.5, TP.HCM. Vợ chồng cụ làm thợ may, sinh sống tại TP.HCM từ xưa đến nay. Hai vợ chồng có 5 người con không mấy thành đạt. Người con trai đầu bị bệnh, nằm một chỗ, 3 cô con gái đã có gia đình riêng, cuộc sống rất khó khăn, vẫn phải ở chung nhà. Người con trai còn lại là cha của em Nguyễn Thế Luân. Khi Luân được 2 tuổi thì cha mất, Luân và mẹ ở với ông bà nội từ đó đến nay.

Cụ Nguyễn Tấn Lợi tại tòa soạn Báo Thanh Niên  /// THANH ĐÔNG

Cụ nói thêm: “Tôi có một mình Luân là cháu nội. Cháu ngoan hiền, lễ phép và hiếu thảo. Nghĩ cảnh cháu mình không có tiền để đi học, tôi đau lòng lắm. Tôi già rồi, không có tiền lo cho cháu, các con tôi cũng nghèo, không giúp được gì, nên tôi đánh liều đi xin học bổng cho cháu. Mong quý ân nhân mở rộng tấm lòng giúp để cháu được đến trường”.

Chúng tôi đã tìm đến nhà cụ Lợi. Phải đi sâu vào con hẻm rất nhỏ mới đến được nhà. Trong căn nhà diện tích khoảng 30 m2 nhưng có đến 12 nhân khẩu. “Do các con làm ăn khó khăn, chưa ai mua được nhà nên cùng sống chung ở đây”, cụ Lợi nói.

Bà Nguyễn Thị Xuân Lan, sinh năm 1965, mẹ của Luân, tâm sự: “Tôi đi giúp việc nhà, làm các công việc lặt vặt khác để kiếm tiền nuôi Luân từ nhỏ đến nay. May mắn là cháu ngoan, hiền và học tốt. Cháu học cấp ba tại Trường THPT Trần Khai Nguyên, Q.5. Sau khi có kết quả thi tốt nghiệp THPT và xét học bạ, Luân trúng tuyển vào Trường cao đẳng Dược Sài Gòn, thời gian nhập học từ ngày 20.8 – 6.9, nhưng vì không có khả năng đóng học phí lần đầu với số tiền gần 9 triệu đồng nên tôi đành xin nhà trường cho Luân bảo lưu 1 năm, năm sau nếu có tiền đóng học phí, tôi sẽ cho cháu đi học”.

Bà Lan chia sẻ, khi biết bà không có khả năng đóng tiền học cho Luân, ông nội nhiều đêm không ngủ được vì thương cháu, rồi tự lặn lội đi xin học bổng cho cháu.

Lá lành đùm lá rách: Cụ ông 90 tuổi lặn lội xin học bổng cho cháu1

Cũng vì biết gia đình không có khả năng lo cho mình đi học nên sau khi thi tốt nghiệp THPT, Luân xin đi làm tại một phòng tập thể thao ở Q.4. Luân cho biết: “Em đi làm 1 năm để vừa trang trải cuộc sống, giúp mẹ và cũng để dành tiền, sang năm đủ tiền đóng học phí thì em sẽ đi học”.

Hoàn cảnh đành phải vậy nhưng ước mơ đến giảng đường của Nguyễn Thế Luân vẫn nung nấu trong em và hơn hết là trong ước mơ của cụ Lợi. Cụ ước mong: “Tôi chỉ cầu xin ơn trên cho tôi sống được đến ngày cháu Luân tốt nghiệp cao đẳng hay đại học, lúc đó có nhắm mắt tôi cũng yên lòng”.

Mọi sự giúp đỡ, xin bạn đọc gửi về Báo Thanh Niên.