Mẹ già nhận balo của con trai mất tích ở Rào Trăng 3, thương nghẹn vì bên trong chỉ có 100k, gói mì tôm chưa bóc

Hình ảnh chiếc balo bên trong có 100 nghìn đồng, cùng gói mì tôm, những vật dụng cá nhân của nạn nhân mất tích ở Rào Trăng khiến nhiều người xót xa. Khi mẹ già nhận lại di vật, đau đớn hỏi con “Con ơi, sao con ở đâu mà chưa về?”.

Thảm họa ở Rào Trăng 3 là một trong những thảm họa đau đớn nhất của Việt Nam năm 2020, lấy đi sinh hàng của hàng chục con người, trong đó vẫn còn 11 công nhân vẫn đang nằm ở núi rừng lạnh lẽo chưa thể tìm được.

Mới đây, giai đoạn tìm kiếm thứ 4 được triển khai ở thủy điện Rào Trăng 3, đến nay đã kết thúc nhưng vẫn chưa tìm thấy thêm được nạn nhân nào khác. Lực lượng tìm kiếm chỉ tìm được một vài di vật của những người đã mất như điện thoại, giấy tờ xe, xe máy, ba lô… của một thanh niên tên Lê Văn Phú ở Huế.

Hình ảnh về những di vật này được đăng tải trên báo chí, khiến dư luận và người đọc đau xót. Theo Tiền Phong ghi lại,  chiều cuối tháng 3/2021, nhiều người có mặt ở hiện trường tìm kiếm nạn nhân đã bất ngờ phát hiện dưới các lớp đất đá một chiếc ba lô nhỏ. Bên trong ba lô là một gói mì tôm cùng chiếc ví da có 100 nghìn đồng, điện thoại di động, mắt kính, dây sạc và các giấy tờ tùy thân mang tên Lê Văn Phú (địa chỉ phường Xuân Phú, TP Huế). Đối chiếu các thông tin, Lê Văn Phú là 11 nạn nhân mất tích tại Rào Trăng 3 chưa được tìm thấy.

Nhận được tin này, từ thành phố Huế, người nhà anh Phú tức tốc lên hiện trường, cũng với hy vọng mong tìm được con em của mình. Nhiều người tìm kiếm xung quanh khu vực chiếc balo này với mong muốn tìm được nạn nhân nhưng không thấy. Cuối cùng, đành ôm nỗi thất vọng đưa di vật về với gia đình nạn nhân, đưa về Huế như một niềm an ủi.

Mẹ của nạn nhân Phú đau đớn ôm di vật con, khóc nức nở vì nỗi tuyệt vọng vẫn kéo dài lê thê “Di vật đây mà sao con chưa về. Con hứa sau khi lên đó làm việc và dồn đủ tiền sẽ đưa mẹ đi du lịch, thế mà giờ con ở đâu, sao con không về nữa. Ba mẹ và các chị mong con lắm, con biết không?”.. Câu nói đó của người mẹ già khiến ai chứng kiến cũng day dứt, bất lực.

Theo người nhà, Phú là con út trong gia đình có 3 chị em, anh là một người con hiếu thảo. Phú học về chuyên ngành Điện ở Trường Cao đẳng Công nghiệp Huế, tốt nghiệp năm 2017. Ra trường, trước khi lên công tác trên công trường Rào Trăng 3, Phú làm tạm công việc mua bán hoa tươi và tạo dựng một vườn hoa hồng ngay trước nhà, cùng với một cơ sở sản xuất chế phẩm sinh học, phân bón phục vụ trong nông nghiệp. Vườn hoa, cơ sở sản xuất này sau đó Phú tặng lại cho cha mẹ, để hai người kiếm thêm thu nhập.

“Trước đây, tôi buôn bán ở vỉa hè đường Trần Quang Khải, sau đó vì dịch COVID-19 và thành phố thực hiện chỉnh trang vỉa hè, nên tôi không còn bán hàng ở đó được. Nó thương tôi, sợ tôi thất nghiệp nên tạo dựng cơ sở sản xuất này để mẹ và ba có việc làm thêm. Giờ tôi và ba cháu thay Phú duy trì cơ sở sản xuất như là một niềm an ủi. Nhưng nỗi đau mất con thì vẫn cứ đè nặng trong lòng, chưa thể nguôi ngoai khuây khỏa được”, bà Danh nói trong nước mắt.

Vật dụng bên trong chiếc balo của nạn nhân Lê Văn Phú

Nếu những ai từng chứng kiến loạt trận thiên tai kinh hoàng ở miền Trung, với những mất mát lớn về người, có những nạn nhân bão lũ mất đi không tìm được thân xác, mới thấu được nỗi đau, nỗi mong ngóng đằng đẵng của những người mẹ, người cha như bà Danh, ông Lê Văn Hòa (cha của Phú).

Cũng chịu nỗi đau mất con như gia đình bà Danh, Bà Nhàn Thị Bê (quê Triệu Trạch, Triệu Phong, Quảng Trị) là mẹ của công nhân xấu số Nguyễn Thái Học đã không biết bao lần lên Rào Trăng và lần nào bà cũng khóc thương con đến não ruột. Bà Bê mong, với mọi nỗ lực của chính quyền địa phương có thể sớm đưa con bà về với gia đình.

Không chỉ bà Bê, ánh mắt rớm lệ thẫn thờ, vô vọng của ông Bùi Đức Lộc, cha của nạn nhân mất tích Bùi Đức Thọ (cũng quê Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị) cũng khiến tim ai đau nhói. “Những ngày trước khi gặp nạn, cha con tui vẫn liên lạc với nhau. Lúc đó chưa có mưa to lũ lớn, nên khi thông tin về cho tui cháu nó bảo là an toàn, vậy mà giờ cháu nằm lại nơi đâu vẫn chưa ai rõ. Nếu không có sự cố đau thương như vậy thì bước qua năm mới này, cháu nó đã cưới vợ rồi. Tuần nào có lực lượng tìm kiếm làm việc, tui cũng đều lên đây. Về nhà giờ đây chỉ còn mình tui, trống trước vắng sau. Tui mong, dù chỉ tìm được một mảnh thân xác thôi, tui thấy an ủi lắm rồi”, ông Lộc nghẹn ngào.

Thân nhân nạn nhân ngồi ngóng tin
4 giai đoạn tìm kiếm nhưng chưa có kết quả

Trong đợt đầu, tỉnh Thừa Thiên Huế đã huy động 50 cán bộ, chiến sĩ quân đội và công an đào bới bãi bồi cách hiện trường vụ sạt lở khoảng 300m, và nắn dòng Rào Trăng để tiện tìm kiếm phía bên dưới sông.

Lực lượng tìm kiếm cũng đã huy động 4 máy múc, 2 máy hút nước cỡ lớn, máy dò dưới lòng sông cùng nhiều phương tiện cần thiết khác để tập trung tìm kiếm tại khu vực bãi bồi và dưới lòng sông.

Đây là đợt tìm kiếm đầu tiên được nối lại trong năm 2021, sau hơn 4 tháng phải tạm hoãn do thời tiết ở khu vực thủy điện Rào Trăng 3 không cho phép. Ngày 31/3, sau 6 ngày tìm kiếm tại bãi bồi thứ nhất không đạt được kết quả như mong muốn, UBND tỉnh Thừa Thiên Huế tổ chức họp các đơn vị liên quan để bàn giải pháp tìm kiếm thi thể 11 công nhân Nhà máy Thủy điện Rào Trăng 3 ở 2 bãi bồi tiếp theo trên suối Rào Trăng thuộc xã Phong Xuân, huyện Phong Điền.

Sau vụ sạt lở đất vùi lấp 17 công nhân thủy điện Rào Trăng 3, Ban chỉ huy tìm kiếm cứu nạn tỉnh Thừa Thiên-Huế triển khai 4 giai đoạn tìm kiếm. Ba giai đoạn đầu, lực lượng chức năng đã giải tỏa, đào xới khoảng 425.000m3 đất đá sông suối, núi đồi. Có tổng cộng 6 thi thể nạn nhân đã được tìm thấy. Giai đoạn 4 đào đắp, giải tỏa khoảng 20.000m3 đất đá phục vụ tìm kiếm, nhưng vẫn chưa tìm thêm được nạn nhân nào.

Nguồn: https://thongtinmoi24.com/me-gia-nhan-balo-cua-con-trai-mat-tich-o-rao-trang-3/